Mưa kéo dài từ sáng đến chiều, từ ngày này sang ngày khác, dai dẳng và mệt mỏi, đôi khi như kèm những tiếng nỉ non khiến người ta chỉ muốn giấu mình trong phòng kín, không thiết tha bất cứ điều gì. Nhưng thật lạ, chỉ cần hết mưa, là mọi muộn phiền đều như tan biến. Lũ trẻ lại hùa nhau ra phố trèo kèo nhà cái tỷ lệ bóng đá.Mùa kèo nhà cái tỷ lệ bóng đá chínđến rồi.
kèo nhà cái tỷ lệ bóng đá xanh có thể hái từ cuối tháng năm, nhưng kèo nhà cái tỷ lệ bóng đá chín, phải đến tầm tháng tám. Những quả kèo nhà cái tỷ lệ bóng đá xanh qua mùa hè đã cứng rắn hơn, không còn mơn mởn mà chuyển sang màu vàng nhẹ pha chút rám nắng. Không còn vị chua chát của trái kèo nhà cái tỷ lệ bóng đá non, thay vào đó là vị ngọt thanh, chua nhẹ dễ chịu.
Bây giờ Hà Nội có đội hái kèo nhà cái tỷ lệ bóng đá chuyên nghiệp để bán cho người đi buôn. Thời chúng tôi không có chuyện bán buôn, trèo kèo nhà cái tỷ lệ bóng đá là thú vui của những đứa trẻ con lớn lên trong mỗi ngõ phố. Hà Nội có nhiều phố kèo nhà cái tỷ lệ bóng đá: Phan Đình Phùng, Trần Hưng Đạo, Hai Bà Trưng, Bà Triệu, bờ hồ Hoàn Kiếm, Trần Phú… Những gốc kèo nhà cái tỷ lệ bóng đá đã ở đó hàng chục năm, như những chứng nhân nhìn những đứa trẻ sinh ra, lớn lên, yêu nhau rồi làm bố, làm mẹ.
Những đứa trẻ trèo kèo nhà cái tỷ lệ bóng đá ngày nào giờ đã bước qua tuổi bốn mươi, nhưng tôi vẫn nhớ như in cảnh trẻ con cả xóm quần đùi may ô trèo cây thoăn thoắt hái những quả kèo nhà cái tỷ lệ bóng đá vàng ngọt. Không cần đợi đến lúc đưa từng miếng kèo nhà cái tỷ lệ bóng đá ngọt thanh vào miệng, chỉ cần thò tay dưới những tán lá xanh, cảm nhận vị chua ngái của những chiếc lá, đã thấy mình nuốt nước miếng vì thèm.
Thời chúng tôi, kèo nhà cái tỷ lệ bóng đá không cần chế biến cầu kỳ, cứ gọt vỏ rồi cắt xoáy tròn, cắt đến đâu chấm muối ớt đến đó, đã đủ là một món ngon nhớ mãi. Không phải chỉ có bọn con gái thích kèo nhà cái tỷ lệ bóng đá chín, mấy thằng con trai nghịch như quỷ cũng mê cái vị ngọt pha chút chua dìu dịu chấm với muối ớt cay xè… Người đi xa đến đâu, chỉ cần nhìn thấy những gánh kèo nhà cái tỷ lệ bóng đá chín trên hè phố là đã thấy cả một tuổi thơ thấp thoáng hiện về.
Mẹ tôi thích ăn kèo nhà cái tỷ lệ bóng đá dầm. Có lẽ răng người già không còn khỏe như lũ thanh niên nên mẹ tôi thích dầm kèo nhà cái tỷ lệ bóng đá. kèo nhà cái tỷ lệ bóng đá chín gọt hết vỏ, lóc lấy thịt quả, bỏ hạt, ngâm phèn hoặc nước vôi trong để kèo nhà cái tỷ lệ bóng đá vẫn giữ được độ giòn. Thắng nước đường vừa đủ độ rồi thả kèo nhà cái tỷ lệ bóng đá vào đun thêm ít nữa, đập mấy nhánh gừng già thả vào cho thơm. Vị chua thanh của kèo nhà cái tỷ lệ bóng đá pha lẫn vị ngọt của đường và mùi thơm gừng già quyện vào nhau, tạo thành một món quà đặc trưng Hà Nội. Mỗi mùa kèo nhà cái tỷ lệ bóng đá chín, mẹ đều ngâm cho chúng tôi mỗi đứa mấy bình kèo nhà cái tỷ lệ bóng đá chín, món ngon nhớ lâu, mẹ bảo dù có đi xa mấy, cũng nhớ về hương vị quê mình.
Tháng tám mùa thu. Nắng đã nhạt rồi. Tôi thả mình trên phố, hít hà cái không khí vắng lặng của Hà Nội trong những ngày phố ít người qua. Chợt nhìn thấy mẹt kèo nhà cái tỷ lệ bóng đá vàng ánh lên trong nắng trong tay chị bán hàng rong, tự nhiên nhớ quá những ngày đã qua, những ngày có thể nắm tay Yên bước dài trên những con phố thơm mùi lá kèo nhà cái tỷ lệ bóng đá.
Mùa kèo nhà cái tỷ lệ bóng đá chín lại về, Yên ạ!
Bình luận(0)